"Thiền" - Đã giúp tôi trở về với chính mình

Giữa những ngày bộn bề và mỏi mệt, tôi tìm đến thiền như một cách để lắng lại giữa nhịp sống quá nhanh. Chỉ vài phút ngồi yên mỗi ngày, tôi dần cảm nhận sự thay đổi từ bên trong: tâm nhẹ đi, lòng bình an hơn và cuộc sống trở nên sâu sắc, ý nghĩa hơn. Thiền không làm thế giới khác đi, nhưng giúp tôi nhìn thế giới bằng một đôi mắt khác – trong trẻo, dịu dàng và đầy biết ơn.

Tôi đến với thiền không phải từ một câu chuyện đặc biệt, mà từ chính những bế tắc thầm lặng trong cuộc sống. Có một giai đoạn, tôi cảm thấy mình bị cuốn vào vòng xoáy của công việc, kỳ vọng và những lo toan vụn vặt. Tâm trí lúc nào cũng như một dòng sông đầy bùn, đục ngầu và không bao giờ chịu lắng xuống. Dù bề ngoài vẫn ổn, sâu bên trong tôi biết mình đang đánh mất sự bình an. Đêm khó ngủ, sáng mệt mỏi, đôi lúc cơn lo âu vô cớ lại kéo tới, khiến tôi tự hỏi: “Có phải mình đang sống, hay chỉ đang chạy theo cuộc đời?”

Chính trong những ngày đó, tôi tình cờ nghe một bài pháp thoại về hơi thở chánh niệm. Người giảng nói rằng: “Chỉ cần trở về với hơi thở, bạn sẽ tìm lại chính mình.” Câu nói tưởng chừng giản đơn ấy đã chạm vào tôi. Tôi bắt đầu tập ngồi thiền – chỉ vài phút mỗi ngày. Lúc đầu, mọi thứ thật khó khăn: đầu óc chạy loạn, thân thể nhấp nhổm, hơi thở thì gấp gáp. Nhưng rồi tôi nhận ra, cái khó của thiền không nằm ở kỹ thuật, mà nằm ở việc đối diện với chính mình – một việc mà lâu nay tôi đã vô thức tránh né.

thien-va-thien-dinh-la-gi-1764311294.jpeg
Ảnh minh hoạ.

Sau vài tuần kiên trì, tôi bắt đầu cảm nhận những thay đổi nhỏ nhưng sâu sắc. Khi ngồi yên, tôi thấy rõ sự chuyển động của hơi thở, sự căng – giãn của cơ thể, và cả những dòng suy nghĩ không ngừng tuôn chảy. Tôi nhận ra rằng, trước đây tôi không thực sự sống trong hiện tại. Tâm trí tôi hoặc chạy về quá khứ để tiếc nuối, hoặc lao vào tương lai để lo lắng. Còn bây giờ, chỉ cần tập trung vào hơi thở, tôi có thể trở về với khoảnh khắc hiện tại – nơi mà tôi thực sự đang sống.

Thiền dạy tôi cách quan sát cảm xúc thay vì bị cuốn theo chúng. Khi giận, tôi nhận biết: “À, đây là cơn giận.” Khi buồn, tôi nhìn thấy: “Đây là nỗi buồn.” Chỉ cần quan sát thôi, những cảm xúc ấy tự nhiên dịu lại như một đám mây tan dần trên bầu trời. Tôi không còn phản ứng bốc đồng, không còn vội vàng phán xét hay buông lời làm tổn thương người khác. Tâm mình lặng hơn, và nhờ thế các mối quan hệ cũng trở nên hài hòa hơn.

Điều làm tôi bất ngờ nhất là thiền giúp tôi thay đổi cách nhìn về cuộc sống. Những thứ trước đây tôi xem là gánh nặng, giờ trở nên nhẹ nhàng hơn. Những điều nhỏ bé như tiếng chim buổi sáng, bông hoa trước nhà, hay một ly nước ấm cũng đủ làm tôi mỉm cười. Khi tâm trí được thanh lọc, thế giới xung quanh cũng trở nên trong trẻo hơn. Tôi nhận ra, hạnh phúc không nằm ở việc có bao nhiêu, mà nằm ở việc ta có mặt trọn vẹn cho những gì đang diễn ra.

Nhiều người nghĩ thiền là điều gì đó xa xôi, khó thực hành. Nhưng với tôi, thiền chính là nghệ thuật sống chậm giữa nhịp đời vội vã. Chỉ cần năm phút ngồi yên, đều đặn mỗi ngày, tôi thấy mình như được sạc lại năng lượng. Tôi không còn cảm giác kiệt quệ, trách móc hay chạy theo sự hoàn hảo. Thiền giúp tôi chấp nhận những gì mình đang có, chấp nhận cả những thiếu sót của bản thân. Từ sự chấp nhận đó, tôi học cách yêu thương mình nhiều hơn.

Thiền cũng giúp tôi hiểu rằng cuộc sống không cần phải phức tạp. Khi tâm bình an, mọi thứ bên ngoài tự nhiên trở nên giản dị. Tôi làm việc tập trung hơn, ít bị xao nhãng. Tôi biết buông bớt những kỳ vọng không cần thiết. Tôi biết đặt xuống những lo âu không thuộc về hiện tại. Và quan trọng nhất, tôi thấy rõ mình đang sống – một cách thực sự, trọn vẹn và ý nghĩa.

Nhìn lại hành trình đã qua, tôi biết ơn thiền như biết ơn một người bạn hiền. Nhờ thiền, tôi tìm lại được sự nhẹ nhàng trong tâm hồn, sự bình an trong từng ngày sống. Tôi không còn chạy theo hạnh phúc, bởi tôi đã nhận ra rằng hạnh phúc luôn có mặt, chỉ cần ta đủ lặng để cảm nhận.

Thiền không làm cuộc sống thay đổi ngay lập tức, nhưng thiền làm tôi thay đổi. Tôi học cách mỉm cười với chính mình, với cuộc đời, với những điều chưa hoàn hảo. Và đó chính là điều quý giá nhất mà thiền đã mang đến: một trái tim bình yên để sống giữa cuộc đời luôn thay đổi.

Góc nhìn của phật tử Mai Ngọc - Đến từ Đồng Nai